Hành Trình Nuôi Con Độc Lập (Không Ông Bà, Không Người Giúp Việc, Không Gửi Trẻ)

“Tự chăm con không ai giúp như bọn Tây á? Không! Không! Chắc chắn là không được!” —Cô bạn thân của tôi nhảy giãy lên khi nghe ý định tôi muốn nuôi con độc lập. Cô ấy ở cùng bố mẹ chồng, sinh hai con đều nhờ ông bà nội ngoại hỗ trợ—một mô hình thường thấy ở Việt Nam.

“Sinh con rồi mang về Việt Nam mẹ nuôi cho đến khi cứng cáp lại bế về Mỹ”—Mẹ tôi gợi ý. Đây một giải pháp mà nhiều du học sinh chọn khi sinh con lúc còn đang đi học như tôi ở thời điểm đó.

“Gửi bé đi nhà trẻ sớm cho quen chị ạ. Hơi tội nhưng mình còn phải đi học, đi làm; gửi sớm bé quen nếp sớm”—Cô em ở nhóm Những Bà Mẹ Đi Làm (Working Moms) mà tôi sinh hoạt khuyên. Cũng như tôi, cô ấy cũng chỉ có đúng 12 tuần nghỉ đẻ trước khi trở lại công sở.

Vậy mà vợ chồng tôi đã nuôi con độc lập (không ông bà, không người giúp việc, không gửi trẻ) được gần 2 năm rồi.

Trừ vài tháng đầu có sự giúp đỡ của bà nội và bà ngoại, thời gian còn lại trong gần 2 năm đầu đời của con đều là do vợ chồng tôi chăm nom. Hai vợ chồng vừa đi học, vừa đi làm kiếm tiền, vừa làm việc nhà, vừa chăm con… giữa nước Mỹ bận rộn, cạnh tranh, đắt đỏ.

Đây là một cuộc hành trình dài và một lựa chọn lớn, có xen lẫn hạnh phúc, niềm vui và cả hy sinh, đánh đổi.

Đây là câu chuyện của ba người chúng tôi:

Hành trình nuôi con độc lập tại Mỹ

Trước khi con ra đời (thuở bố mẹ còn “ngây thơ”): Khi quyết định sinh con, tôi còn là nghiên cứu sinh năm cuối, đang viết luận án tốt nghiệp và làm trợ lý nghiên cứu bán thời gian; chồng tôi làm việc toàn thời gian ở hai nhà hàng, giờ giấc thất thường, có khi nửa đêm mới về tới nhà. Cuộc sống thật sự rất bận rộn nhưng vợ chồng tôi từ đầu đã quyết định sẽ tự nuôi con với ít sự trợ giúp nhất có thể. Trong suốt 9 tháng con trong bụng, hai vợ chồng cố gắng tiết kiệm nhiều tiền để khi con ra đời vợ/chồng có thể cắt giảm giờ làm ở nhà chăm con. Ở thời điểm này, có lẽ chúng tôi hơi “ngây thơ” vì nghĩ mình có thể sắp xếp được để vừa học vừa làm bên máy tính còn con ngoan ngoãn nằm chơi, im ắng bên cạnh ?

Tháng đầu đời của con (hỗ trợ của bà nội và bà ngoại): Wow! Một đứa trẻ ra đời thật có quá nhiều thứ thay đổi, con còn non dại, bố mẹ lúng túng, cái gì cũng phải học từ đầu (không có một sách vở nào có thể dạy được hết!). Thật sự vô cùng bận rộn. Bé còn nhỏ nên còn cần nâng đỡ, cho ăn thường xuyên, rửa bình, thay tã… chứ không nằm như búp bê cả ngày để bố mẹ làm việc riêng (như trong tưởng tượng ?). May mắn là thời gian này có mẹ đẻ tôi từ Việt Nam sang và mẹ chồng ở tiểu bang khác đến giúp cho một tháng đầu nên chồng tôi vẫn có thể tiếp tục đi làm và tôi nghỉ ngơi phục hồi sau sinh.

Khi con từ 2-4 tháng (hỗ trợ “kéo dài” của bà ngoại): Vì thấy chúng tôi quá bận rộn và quay cuồng với con nhỏ, mẹ đẻ tôi kéo dài thời ở Mỹ để chăm cho bé tới 4 tháng. Vợ chồng tôi rất biết ơn sự giúp đỡ này trong những tháng đầu của bé vì đó là những tháng lo lắng, mệt mỏi, chông chênh nhất của cả bố/mẹ và con. Hình ảnh bà ngoại mắt nhắm mắt mở, chìa tay giữa đêm tối để bế cháu tôi sẽ không bao giờ quên. Nhưng cũng bởi suy nghĩ đã phiền bà quá nhiều ở tuổi bà cần nghỉ ngơi, khi bé lên 4 tháng và bà về Việt Nam, chúng tôi quyết định đã đến lúc trở lại kế hoạch độc lập nuôi con ban đầu.

Khi con từ 4-6 tháng (mô hình bố mẹ “bán thời gian”): Thời gian đầu khi mới độc lập chăm con, vợ chồng tôi chia đôi thời gian giữa ngày chăm con và ngày đi làm/đi học: tôi trông bé 3 ngày, chồng trông bé 3 ngày, 1 ngày cuối tuần hai vợ chồng phụ nhau. Thời gian này chúng tôi đã luyện ngủ cho bé và cho bé ăn, ngủ vào nếp nên cũng đỡ bận hơn phần nào. Nhưng tôi vẫn không thể vừa làm luận án vừa chăm con vì công việc nghiên cứu cần tập trung cao độ mà trí nhớ và sức tập trung của tôi bị giảm sút nhiều sau khi sinh bé. Bởi vậy, chồng tôi khuyên tôi nên đi làm chính thức để có không gian và thời gian làm luận án. Chồng tôi đề xuất nếu tôi đi làm, anh ấy sẽ nghỉ việc để làm bố toàn thời gian. (Đọc thêm ở Mini Post #13)

Kể từ khi con 6 tháng tới nay (mô hình bố toàn thời gian, mẹ đi làm): Sau khi tôi có được việc làm chính thức (Data Analyst), chồng tôi thực hiện đúng lời hứa ở nhà chăm con. Tuy nhiên, vì là “người chồng quốc dân” nên anh ấy vẫn nhận thêm việc làm ca đêm 3 buổi/tuần để kiếm thêm thu nhập cho gia đình.

Một từ “bận rộn” không thể tả hết nỗi vất vả trong thời gian con từ 6 tháng tới 1 tuổi. Vì bé còn bú mẹ nên ngày 2 lần chồng tôi chở bé đến văn phòng tôi làm cho bé bú, kết hợp với ăn bình thêm bên ngoài. Ngày nào chồng đi làm ca đêm thì phải đến văn phòng đón vợ sớm rồi “giao ca” chăm con trước khi đi làm tiếp đến đêm. Tôi sau một ngày làm việc 8 tiếng về nhà chưa kịp thay đồ đã phải cho con ăn, cho con tắm, cho con ngủ… tới 8g tối mới tắm rửa, rồi lại lao vào làm luận án đến đêm. Tối nào con ngủ ngoan thì hai vợ chồng cũng được ngủ đủ giấc. Tối nào con không yên giấc thì chồng ra ngoài chăm con, đóng cửa cho vợ ngủ để sáng đi làm. (Đọc thêm ở Mini Post #12)

Khi bé được hơn 1 tuổi, biết đi vững rồi, chúng tôi có gửi trẻ (daycare) 2 buổi/tuần để chồng tôi có được 2 ngày nghỉ. Bé đi học rất tự tin, hoà đồng, vui vẻ. Chỉ tiếc là mới đi học chưa đầy 3 tháng thì dịch COVID-19 nổ ra nên bé phải nghỉ học cho tới tận bây giờ (21 tháng) ?. Vợ chồng tôi lại tiếp tục về với mô hình chăm con độc lập “truyền thống”. Có điều giờ tôi làm việc ở nhà, con cứng cáp ăn ngủ dễ hơn, chồng cũng không làm thêm ca đêm nữa nên cả nhà được ở bên nhau nhiều hơn, bớt bận rộn hơn so với trước đây.

Một tuần bình thường của chúng tôi: Trong tuần, chồng trông con ban ngày, vợ đi làm tới 5g chiều xuống phụ chồng chăm con tới 8g tối con ngủ (bé ngủ được 12 tiếng tới 8g sáng hôm sau). Sau khi con ngủ, hai vợ chồng làm việc thêm dự án ngoài, làm công việc sở thích (bao gồm blog này ?), hoặc dành thời gian cho nhau, xem phim, nghe nhạc, đọc sách… Cuối tuần, cả nhà đi chơi suối, vườn hoa, sở thú, thư viện, siêu thị…. cùng nhau. Tôi cảm thấy từ ngày có dịch COVID làm việc tại nhà, cuộc sống của chúng tôi dễ thở hơn, bớt áp lực về thời gian hơn, và mô hình độc lập chăm con cũng dễ thực hiện hơn.

Lợi ích của việc nuôi con độc lập

Nuôi con độc lập có rất nhiều lợi ích. Dưới đây là một số lý do tại sao vợ chồng tôi (cũng như rất nhiều cặp vợ chồng hiện đại khác) chọn cách này:

Mặt trái của việc nuôi con độc lập

Ngoài những lợi ích lớn như trên thì nuôi con độc lập cũng có nhiều mặt trái. Dưới đây, bên cạnh việc chia sẻ các vấn đề nổi cộm của mô hình tự nuôi con, tôi sẽ bàn thêm về cách khắc phục từng vấn đề một:

Lời khuyên cho những ai muốn nuôi con độc lập

Trở lại câu nói của cô bạn thân của tôi từ đầu bài viết: “Tự chăm con không ai giúp như bọn Tây á? Không! Không! Chắc chắn là không được!”, tôi có thể tự tin khẳng định rằng: Nuôi con độc lập là hoàn toàn có thể.

Nếu vợ chồng tôi ở nước Mỹ xa xôi, không người thân, không họ hàng, không bạn bè ở bên cạnh mà còn vừa học, vừa làm, vừa chăm con được thì chắc chắn ai cũng có thể làm được. Vấn đề là bạn có muốn hay không, có cảm thấy mô hình này phù hợp với gia đình mình hay không, và có chấp nhận được những hy sinh, vất vả thể xác để đổi lại sự tự do, riêng tư, thoải mái về tinh thần hay không mà thôi.

Ngoài ra, việc độc lập nuôi con không phải là mãi mãi. Rồi sẽ có một ngày bạn phải rời bé ra để bé đi học, đi trại hè, đến chơi nhà ông bà… hoặc sẽ phải nhờ/thuê người giúp đỡ nếu có bé thứ hai hay bước vào thời điểm phải tập trung cho sự nghiệp của mình. Bởi vậy, nói ra cảm thấy to tát nhưng thực tế có lẽ thời gian độc lập nuôi con chỉ diễn ra trong vài tháng hoặc vài năm đầu đời của con. Vì thế nếu nhìn tổng thể thì quãng thời gian này dù vất vả nhưng ngắn ngủi so với đường đời của con và nhẹ nhàng hơn chúng ta tưởng nhiều.

Nếu đây là con đường mà bạn đang đi hoặc muốn đi trong tương lai khi có con nhỏ, tôi muốn chia sẻ một số lời khuyên để việc nuôi con độc lập được dễ dàng, suôn sẻ, và vui vẻ hơn:

Tôi quyết định thực hiện bài viết này vì trong suốt thời gian ấp ủ kế hoạch nuôi con độc lập, tôi từng tìm kiếm mọi nơi nhưng không thấy bài viết nào bằng tiếng Việt kể về quá trình tự nuôi con một cách hoàn toàn (không ông bà, không bảo mẫu, không giúp việc). Thời gian đầu có con, tôi rất hoang mang không biết việc độc lập nuôi con có khả thi không vì không có ai để chia sẻ cả—mặc dù tôi biết chắc chắn nhiều gia đình trẻ hiện đại cũng sống theo mô hình này. Bởi vậy, tôi muốn cho ra một bài viết đầy đủ, chân thực, để mọi người có cái nhìn rõ ràng về hành trình tự nuôi con.

Nuôi con độc lập hay không hoàn toàn là quyết định cá nhân, phụ thuộc vào nhiều yếu tố, và chỉ có bố mẹ mới biết được điều gì là tốt nhất cho gia đình nhỏ của mình. Không có quyết định nào là hoàn hảo, cái gì cũng có mặt phải và trái riêng của nó. Tuy nhiên, nuôi con độc lập là một trải nghiệm rất đặc biệt mà tôi nghĩ bố mẹ nào cũng nên trải qua một lần (có vẻ như COVID-19 đã khiến nhiều bố mẹ ở khắp thế giới “nếm” qua trải nghiệm này ?).

Tôi hy vọng bài viết phần nào truyền cảm hứng cho bạn đọc—những người đã, đang, hoặc sẽ có con nhỏ—sống tự tin, mạnh mẽ, và độc lập hơn nữa.

Be Present,

Chi Nguyễn

*Bạn thích bài viết này? Hãy cân nhắc ủng hộ cho The Present Writer để blog có thể tiếp tục hoạt động phi lợi nhuận

**Vui lòng đọc kỹ yêu cầu về Bản Quyền-Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung và hình ảnh của blog

Link nội dung: https://career.edu.vn/nhung-dua-tre-roi-se-di-xa-nha-se-co-rat-nhieu-hanh-trinh-qua-trong-doi-a77397.html