Thơ về miền Tây hay, ý nghĩa
Miền Tây là vùng đất nằm ở phía Nam xa xôi của Tổ quốc. Nơi đây có những dòng sông đỏ nặng phù sa và vườn trái cây quanh năm xanh tươi, chín mọng. Hãy cùng thưởng thức vẻ đẹp bình dị, mộc mạc ấy qua các bài thơ về miền Tây nhé!
Miền Tây nỗi nhớ
Miền Tây sao thấy thân thươngKênh rạch chằng chịt thành đường giao thôngXuồng ghe thuyền chạy trên sôngChở bao sản phẩm ruộng đồng miền Tây. Thuyền em chở chuyến dừa đầyThơm hương sản vật trái cây miệt vườnRặng dừa xanh bóng lá vươnMột vùng sông nước nắng trườn trên cây. Trên trời xanh những bóng mâyKìa đàn cò trắng đang vây rừng tràmMiền Tây mảnh đất trời namĐẹp sao sóng vỗ sông vàm cỏ say. Cái Răng chợ nổi hàng ngàyCần Thơ thành phố trái cây yêu ngườiLong lanh sông nước mây trờiMiền Tây mảnh đất Tháp Mười kiên trung. Thuyền em thả sức vẫy vùngĐem hàng xuôi ngược vui cùng Cửu LongMiền Tây mảnh đất chín rồngYêu sao nỗi nhớ chắc không thể rời.(Hoa Chu Van)
Về miền Tây
Quê em dòng nước vơi đầyMời anh có dịp ghé đây một chiềuPhù sa màu mỡ phì nhiêuCho ta trái ngọt hồn phiêu miệt vườn. Chợ nổi vui cảnh bán buônThuyền ghe tấp nập người luôn mỉm cườiGái Vĩnh Long… đẹp anh ơiChèo ghe chở trái hò mời thương sao. Nghiêng vành nón lá em chàoHồn anh nghiêng ngả duyên đào tơ vươngMiền Tây sông lạch vô thườngThương em chèo lái dẫn đường anh vô... Bức tranh thủy mặc khổng lồChiều chiều cò trắng điểm tô miệt vườnRa về nhìn nhịp chèo vươnNhịp tim anh đập bất thường… em ơi… Lãng du ngắm bốn phương trờiMê sao cảnh đẹp tuyệt vời miền TâyYêu khói bếp… yêu vườn câyVùng quê trù phú chứa đầy chất thơ.(Đinh Sỹ Bùi)
Nhớ miền Tây
Anh đã từng bươn chải đất miền TâyCũng có lúc muốn ngất ngây nơi ấyChất của lính nên bão giông cũng vậyTrội tình người là nhìn thấy trong anh. Gửi nhớ thương dù chỉ chút mong manhMặc chẳng thể nhận hương lành dịu mátNhớ miền Tây anh gửi riêng câu hátCho nao lòng, vì hương ngát tình riêng. Nhớ miền Tây đâu phải chuyện tự nhiênChất trữ tình đậm vùng miền sông nướcPhải không em? Ta hợp nhau từ trướcNên vần thơ cứ như được trong mơ. Em gái miền Tây năm đợi tháng chờChưa một lần lòng thờ ơ thương nhớQuên lời yêu để nhân gian trách quởChỉ muốn mình vừa người bạn, người dưng. Muốn một lần được tình lặng, sóng lừngVui viên mãn như đã từng thuở trướcĐời đẹp lắm mong chúng mình có phướcĐể bên nhau ta rảo bước sóng đôi.(Hồ Như)
Lý mười thương của miền Tây
Một thương ăn nói ngọt ngàoHai thương lại biết hỏi chào người thânBa thương biết nghĩa, biết nhânBốn thương chăm chỉ, tảo tần lo xaNăm thương đi đứng nết naSáu thương ngăn nắp cửa nhà đẹp xinhBảy thương em sống chung tìnhTám thương nấu nướng tài tình cơm canhChín thương em biết làm lànhMười thương dáng vẻ xinh xinh, gọn gàng.(Lê Thanh Sách)
Về thăm miền Tây
Về Cần Thơ phong cảnh đầy thơ mộngÁnh nắng vàng trải rộng khắp mặt sôngCánh lục bình theo làn nước chảy xuôi dòngĐàn cò trắng phơi lông bên gò nổi. Thuyền hoa quả mãi kéo dài tiếp nốiNhìn du khách ngược xuôi đang vui tươiLời chào mời rạng rỡ những nụ cườiThật sinh động tuyệt vời miền sông nước. Áo bà ba đơn giản nhiều tha thướtTiếng chào mời đón rước khách đến thămNghe giọng hò ngọt lịm thật ấm trầmCác điệu lý làm tâm đầy xao xuyến. Giờ chia tay trong lòng còn quyến luyếnHẹn một ngày sẽ đến đất Cần ThơNơi chợ nổi bao thân thương đợi chờDù nơi đâu cũng mơ về chốn cũ.(Phạm Hiếu)
Làm dâu miền Tây nhé em
Miền quê anh sông nước chảy êm đềmMang đến phù sa cây lành trái ngọtBầu trời cao muôn chim vui ca hótMừng cô dâu quay gót bước theo chồng. Miền quê này con lạch bắt qua sôngCây cầu nhỏ rước dâu nhìn vui lắmVề quê anh một đời ta no ấmGóp bàn tay ta chăm sóc ruộng vườn. Làng quê nghèo nhưng chan chứa yêu thươngThanh bình lắm con đường đôi ta bướcVề nghe em cho trọn câu thề ướcXuồng ghe anh chuẩn bị rước dâu hiền. Cô bác vui mừng chúc mình nên duyênĐầu bạc răng long vợ hiền dâu thảoRể quý chồng ngoan tròn câu hiếu đạoBằng lòng yêu anh mang lễ cau trầu. Cho em bắt đầu cuộc sống làm dâuHạnh phúc bên nhau bạc đầu em nhé.(Quý Phương)
Miền Tây hoài niệm
Trở lại miền Tây có mấy ngàyÔn nhiều kỉ niệm buổi chung tayLang thang khắp nẻo lòng chưa đặngTấp nập muôn nơi ý chẳng tày. Nay về gặp lại cảnh thời xưaRảo bước mài chân dưới rặng dừaVắt lẻo trôi cùng ghe ba láEm còn nhớ nữa chuyện ngày mưa. Chỉ thoáng xao lòng nhớ về nhauCòn đâu lúng liếng bảy sắc màuAnh tài lạc lối thôi hoài niệmChị sắc quên đường chẳng chuốt trau. Ngày hè Hà Nội đổ nắng vàngNhư lòng quân tử mở thêm trangLao xao chút đỉnh miền Tây nhớGiã biệt sao tình cứ nặng mang.(Hồ Như)
Miền Tây quê em
Quê em miền sông nướcQuanh năm với ruộng đồngBốn bề hoa cỏ mướtRợp mát bóng dừa sông. Bao la trời nắng hạLan tỏa khói lam chiềuDập dìu đàn én quạVun vút những cánh diều. Mênh mông đồng lúa chínBát ngát một màu xanhHòa chung màu áo línhCùng cuộc sống đồng hành. Êm đềm con sóng vỗNhẹ lướt chiếc xuồng conNgân nga bài dạ cổNgập tràn hương mạ non. Vi vu làn gió mátLơ lửng đám mây hồngThoảng hương quê bát ngátLục bình trôi bềnh bồng. Xa xa từng khóm láNhấp nhô những mái nhàTrải đầy ao hồ cáLượn quanh kênh mượt mà. Cong cong từng con rạchLắt lẻo nhịp cầu treMái chèo khua róc ráchMẹ về nón nghiêng che. Dân quê lòng rộng mởThật thà và thân thươngAi xa mà không nhớMột Miền Tây quê hương.(Yến Vân)
Miền Tây với câu hò thủy chung
Nơi đây sông nước hữu tìnhNhững con đò nhỏ nặng tình quê hươngĐò ngang thuyền dọc đôi đườngĐến rồi về lại mãi vương tơ lòng. Lúa xanh bát ngát trên đồngCá đua nhau lội giữa dòng nước xanhChờ cho cây lúa lên nhanhĐến mùa nước nổi để anh quay về. Bơi xuồng khắp nẻo sông quêAnh chèo em chống à ê câu hòCầu cho bến đã gặp đòBền duyên thắm mãi câu hò thủy chung.(Lê Quốc Trung)
Miền Tây quê tui (tôi)
Chiều đất Vĩnh mâm cơm đạm bạcNông dân cày chất phác thật thàThiên nhiên nuôi lớn đời taCửu Long trải rộng bao nhà ấm no. Chim ríu rít đàn cò về tổNghỉ ngơi thôi cực khổ miếng ănCá tôm vờn nước tung tăngQuê hương ta đó dưỡng hằng ước mơ. Dăm cây số C...
Thương lắm miền Tây
Miền Tây ơi sao mà thương mà nhớMà thẩn thờ trong mỗi lúc rời xaĐến Vĩnh Long nghe hương bưởi đậm đàCùng nếm trái thanh trà nghe là lạ. Đêm Sóc Trăng điệu lâm thôn rộn rãBánh bía thơm ngọt quá tiếng dù kêBạc Liêu ơi quên cả lối đi vềHồn ngơ ngẩn đê mê câu vọn...
Yêu lắm miền Tây
Mạng lưới sông ngòi kết mộng yêuMiền Tây lộng lẫy uốn cong chiềuSen đùa bóng nguyệt gương Đồng ThápCá ghẹo mui thuyền xứ Bạc LiêuChợ nổi đưa mình say vạn bướcTràm Chim đón khách dõi trăm điềuHồn lay mắt ngọc người em nhỏMột đóa môi cười tỏa nắng thiêu.(Thủy Tiên)
Thơ về gái miền Tây dạt dào cảm xúc
Người ta thường nói, con gái miền Tây mang nét đẹp “nghiêng nước nghiêng thành”. Họ không những sở hữu ánh mắt ngọt ngào và nụ cười duyên dáng mà tính tình còn dịu dàng, hào sảng. Các bài thơ về con gái miền Tây chính là lời khẳng định cho sự duyên dáng, đằm thắm của họ.
Em gái miền Tây
Em là con gái miền TâyHương thơm mái tóc còn lay trong chiềuĐường quê êm ả cánh diềuTrời cao mây trắng dập dìu mê say. Bờ kênh nước chảy đêm ngàyLắng nghe con cá gọi bầy kêu thươngBờ tre ríu rít muôn phươngTiếng chim buông tiếng vương vương góc buồn. Ngẩn ngơ mấy cánh chuồn chuồnKhi vui nó đậu khi buồn nó bayLàng xưa thấp thoáng dáng gầyĐôi chân em đã qua đây bao lần. Mùa về trái chín ngoài sânCâu thơ chấp bút gieo vần nhả tơBao giờ cho đến bao giờ?Thuyền về bến đợi, trời chờ trăng lên. Miền Tây đọng nét dịu hiềnTrăm năm ai có lãng quên cho đành?(Thiên Ân)
Tạm biệt em gái miền Tây
Tạm biệt em gái! Chào miền Tây!Tình quê hiếu khách thật là hayTôi đến, tôi đi, ngày chớp nhoángMà nghe men rượu vẫn còn say. Tạm biệt em gái nhỏ miền TâyMá đỏ hây hây giữa cánh đồngCò trắng bay ngang về đâu đấy?Ngày mai, em sẽ bước theo chồng. Tôi đến hay đi? Ừ, cơn gióPhải duyên nước lã cũng chờ trôngLục bình hoa tím bên sông nởMột chuyến đò ngang đã nặng lòng… Mai mốt tôi về thăm miền TâyCánh đồng còn đấy, em còn đâuAi theo chân mẹ gieo hạt lúa?Đắp đê, cha thấy lạnh mùa ngâu. Mai mốt tôi về, thăm miền TâyThăm cánh cò trưa bay tìm nhauLà đến, là đi, là cơn gióLà một dòng sông cuốn trôi mau.(Thế Du)
Qua miền Tây
Em gái miền Tây câu hò ngọt lịmĐể hồn anh tím rịm đến ngất ngâyNghe tiếng hát mà lòng thấy mê sayCâu hò ơ theo ghe thuyền cập bến. Gửi tặng em những lời anh yêu mếnNước sông Tiền đỏ nặng đất phù saGiọng hò em trầm bổng luyến ngân ngaChao vành nón nghiêng nghiêng cười duyên dáng. Qua miệt vườn ngắm trái cây trĩu nắngGió đu đưa đang nhảy nhót trên cànhHàng dừa vui soi bóng nước long lanhMấy thôn nữ khua mái chèo thích thú. Vùng miệt vườn in dấu chân lữ thứLuôn khát khao khám phá những niềm vuiChào miền Tây trong lưu luyến bùi ngùiHẹn gặp lại trong dịp sau em nhé!(Mạc Phương)
Cô út miền Tây
Cô út miền Tây ơi sao nụ cười cô duyên quáMới gặp lần đầu mà tim thổn thức cô út ơiĐứng bên sông nắng chiều soi nghiêng bóngÁo bà ba thon trên đồng lúa quê mình. Cô út miền Tây ơi đêm ngày tui (tôi) thầm mơ trộm nhớThương cô út lâu rồi mà tui (tôi) hổng dám nói raSợ ánh trăng đêm soi mình theo dòng nướcTrôi mãi trời xa tui (tôi) đứng ngóng trông hoài. Cô út miền Tây má đỏ hây hây làm bao chàng say đắmĂn nói ngọt ngào mời khách sầu riêngSầu riêng tui (tôi) tình chưa dám ngỏSợ tiếng yêu ai không chung lối chung đường. Cô út miền Tây tóc chấm ngang vai làm lòng tui (tôi) xao xuyếnĐôi mắt đen tròn nụ cười thật tươiDìa (Về) nơi đây quê hương miền sông nướcMến yêu thật nhiều thương lắm cô út ơi…!(Tấn An)
Yêu em cô gái miền Tây
Phải lòng con gái miền TâyÁo bà ba má hây hây ửng hồngNón che chân bước ra đồngSương đêm còn ướt mây hồng chưa tan. Đôi tay mười ngón xinh ngoanĐôi môi mộng thắm mắt tròn thơ ngâyQuần đen guốc mộc tóc mâyNgang vai hờ hững làm say đắm lòng. Hỡi cô em gái chưa chồngRa giêng trầu rượu pháo hồng kết hoaAnh đi cùng với Mẹ ChaĐưa em bước xuống bến phà sang sông. Trao nhau một sợi chỉ hồngTrao nhau cau thắm rượu nồng giao bôiBên nhau đi suốt cuộc đờiCho nhau hạnh phúc trọn đời nhé em.(Quý Phương)
Con gái miền Tây
Em là con gái Miền TâyÁo bà ba tím, má hay hay hồngTháng ngày rong ruổi trên sôngTóc dài buông xõa bềnh bồng gió đưa. Em không sợ nắng, ngại mưaThuyền em xuôi ngược sáng trưa, sớm chiềuMiền Tây sông nước em yêuLũ về tôm cá có nhiều lắm anh. Phù sa cho lúa thêm xanhĐãi anh đặc sản cá linh rau đồngMắm kho điên điển vàng bôngRau muống, bông súng rất ngon anh à. Cá rô thêm ít trái càThịt heo ba chỉ thế là tuyệt chiêuĐến quê em anh sẽ yêuMiền Tây thơ mộng những chiều trên sông.(Nguyễn Nhơn)
Gái miền sông nước
Miền Tây con gái quê mìnhNói năng nhỏ nhẹ chung tình giỏi giangNết na đằm thắm dịu dàngMôi hồng má ửng bao chàng ngất ngây. Hoa khôi khắp chốn Miền TâyAi người quân tử về xây tình nồngMột vùng sông nước mênh môngĐừng lơi mái đẩy buông dòng yêu thương.(Lê Minh Vẹn)
Em gái miền Tây
Tôi đến quê em giữa chiều thu nắng nhạtNhìn nước sông Tiền bằng bạt những phù saMiền Tây quê em sao tha thiết đậm đàNgọt khúc dân ca cho lòng nghe thương quá. Con gái miền Tây với tháng năm vất vảĐồng ruộng sớm chiều lã chã giọt mồ hôiChỉ ước mong sao...
Thiếu nữ miền Tây
Cô em thiếu nữ miền TâyÁo dài nón lá làm say bao chàngDáng nàng tha thướt dịu dàngTóc thề buông xõa lại càng đẹp xinh. Miền Tây gái đẹp nhiều tìnhÁo dài nón lá hữu hình Miền TâyNụ cười duyên dáng mê sayMá hồng môi thắm ngất ngây bao chàng Gái quê da trắng mịn màngTấm lòng chân thật lại càng đáng yêuMiền Tây gái đẹp mỹ miềuChân đi nhẹ bước yêu kiều dễ thương. Miền Tây gái đẹp quê hươngTóc thề nón lá vấn vương bao ngườiTrên môi luôn nở nụ cườiMiền Tây sông nước rạng ngời tình em.(Trần Kim Thoa)
Con gái miền Tây…!
Dịu dàng em gái miền TâyBà ba, nón lá, tóc mây buông dàiMày tằm, mắt phượng - ai say?Môi cười duyên dáng cho hoài nhớ mong. Đôi mươi một nụ hoa hồngVô tư, mơ mộng, trắng trong với đờiHồng nhan một kiếp ai ơiĐời - tình, thắm đẹp mong trời xót thương…!(Hoa Trinh Nữ)
Thơ về miền Tây sông nước hữu tình
Đồng bằng sông Cửu Long có hệ thống sông ngòi chằng chịt nên ảnh hưởng đến nếp sống của người dân nơi đây. Cũng vì thế mà nơi đây tạo nên một nét văn hóa, vẻ đẹp rất riêng níu giữ chân du khách. Cùng đọc qua thơ hay về miền Tây để thêm yêu, thêm quý vùng đất sông nước hữu tình này.
Chín dòng sông hò hẹn
Quê tôi đó miền đồng bằng châu thổDòng Cửu Long tuôn đổ chín cửa sôngĐất mênh mông trĩu nặng lúa vàng đồngVườn trái ngọt cây quằn bông sai quả. Đã qua rồi những tháng ngày vất vảRuộng bạc màu giờ đã hoá vuông tômĐất phèn chua như đã có tâm hồnCho sóng l...
Về miền Tây
Về miền Tây rợp bóng những hàng dừaSông xanh mát chiều gió đưa êm ảQua mùa lũ còn đầy bao tôm cáĐứng lại nhìn nhớ quá áo bà ba. Ta gặp nhau vừa mới lỡ chuyến phàGặp cô gái với làn da bánh mậtDáng e thẹn với nụ cười chân chấtVừa chợt nhìn đã thấy rất là d...
Miền Tây quê em
Dòng sông đỏ lựng phù saĐồng quê xanh mướt chắc là… quê em!Nghe câu vọng cổ ngọt mềmCái tình, cái nghĩa êm đềm bao la. Miền Tây đâu có quá xaNay không còn những chuyến phà ngược xuôiChiếc cầu bắc những niềm vuiĐể anh về sống trong bùi ngọt chung. Đôi ta nên vợ nên chồngAnh thương mảnh đất, tấm lòng miền TâyVườn xanh trái ngọt đủ đầyCánh đồng thẳng cánh cò bay… tuyệt vời! Thương em không nói nên lờiNgồi nhâm nhi giữa đất trời mênh môngRượu ngon từng ngụm ấm nồngCá rô kho tộ, diêu hồng nấu chua. Anh thương chân chất quê mùaCái bình dị đó như bùa mê anh!(Toàn Tâm Hòa)
Về miền Tây
Ai ơi có đến miền TâyGhé qua sông Hậu, về đây sông TiềnYêu sao một dải đất liềnMê Kông nước chảy dịu hiền quanh nămTháp Mười ngút mắt xa xămAi lên Mộc Hoá, ghé thăm rừng Tràm… Ai đi Châu Đốc, núi SamAi qua Bến Lức, về Vàm Cỏ ĐôngLong An đồng lúa mênh môngTiền ...
Thăm lại miền Tây
Tôi về thăm lại miền TâyMênh Mông sông nước trời mây hữu tìnhCon đò ba lá xinh xinhCó em gái nhỏ oằn mình chèo khua. Sông Tiền nay đã vào mùaĐón đưa du khách sớm trưa bồng bềnhCồn Phụng phủ kín màu xanhThới Sơn điểm đến trong lành lắm thay. Mỹ Tho xa vắng bao ngàyBây giờ trở lại đong đầy nhớ nhungLong - Lân - Quy - Phụng tương phùngBến Tre trái ngọt vui chung thuở nào. Đờn ca tài tử nao naoHoài lang dạ cổ ngọt ngào vọng phuBao năm xa vắng nghe bùThỏa lòng quân tử tiếng ru lịm lòng. Tình người miền Tây sáng trongThật thà chất phát tỏ lòng thủy chungMiền Tây đẹp lắm một vùngNhững ngày thăm lại ôn cùng tháng năm…(Hồ Như)
Miền Tây quê tôi
Miền Tây đẹp quá quê taDòng sông chín nhánh phù sa khéo bàyHương đời ai thắm ta sayĐồng xanh thẳng cánh cò bay cuối trời. Miền Tây xinh đẹp tuyệt vờiĐất trời hòa quyện mãi thời mến thươngĐể lòng ta mãi vấn vươngTrái cây trĩu nặng tỏa hương mê hồn. Khi xa lòng thấy bồn chồnNhớ miền đất ấy dạ cồn ngẩn ngơNhững chiều nắng ấm lời thơĐêm ca tình khúc hò ơ trăng thề. Đê mê nước chảy sông quêThuyền ai lướt nhẹ tìm về bến xưaDập dìu gió thoảng mây đưaHoa khoe sắc thắm hương xưa đượm tình.(Hoàng Hiện)
Về miền Tây
Tôi về đến bến Ninh KiềuCần Thơ kỷ niệm dấu yêu dạt dàoCòi phà dĩ vãng còn đâuCầu cao ngất ngưỡng tự hào miền Tây. Mỹ Thuận nối tiếp đường dàiHàm Luông Rạch Miễu mai này Cổ ChiênTrà Vinh cuối đất cùng miềnAn Giang Vàm Cống Long Xuyên thật gần. Phù sa sông nước triều dângCao Lãnh Đồng Tháp thơm lừng hương senMùa lũ cá lội đua chenCá linh điên điển nhớ quên khó về. Hương đồng cỏ nội mẩn mêTrăng lên cỏ lúa duyên quê câu hòKhói đồng rơm rạ tờ mờXàng xê vọng cổ thẩn thờ đồng xanh.(Hoàng Thanh Tâm)
Dịu dàng miền Tây
Mênh mông dòng nước đong đầyHoàng hôn đỏ thẫm còn say câu hòNgược xuôi bến nước con đòCánh chim mải miết bên bờ đồng xa. Miền Tây mưa nắng giao hòaDịu dàng khúc nhạc đậm đà chân quêMái chèo khua nước đêm vềCon thuyền lướt nhẹ tóc thề ai bay. Nắng về lấp loáng rặng câyPhong rêu mùa cũ rơi đầy lối xưaRặng dừa soi bóng nhặt thưaHương tràm phảng phất say sưa men tình. Miền Tây sông nước thanh bìnhTuổi thơ khó nhọc còn in sắc chiềuCó bàn tay mẹ chắt chiuCó mồ hôi lắng trăm điều trong cha. Miền Tây ai có đi quaChút tình đọng mãi thiết tha trong đờiMiền Tây thế đó người ơi!Còn câu lục bát còn lời thủy chung ….(Phú Sĩ)
Về miền Tây
Ôi! Tổ quốc chiều dài chữ STừ Hà Giang, Sa Đéc, Cà MauNon sông gấm vóc một màuTấm lòng người Việt dễ đâu kiếm tìm? Miền Tây đó còn in trong sửBao anh hùng lữ thứ xa quêNgược xuôi sông nước thuyền vềĐi làm cách mạng xây quê hương giàu. Nay trở lại ngờ đâu thay đổiBến Ninh Kiều chợ nổi đông vuiTây Đô nét đẹp rạng ngờiCần Thơ thiếu nữ nói cười thân thương. Nào cây trái miệt vườn xanh biếcĐon đả cười tha thiết mời nhauCùng ăn miếng trái riêng sầuNgọt ngào hương ngát đượm câu nghĩa tình. Miệng duyên dáng thật xinh em hátVọng cổ buồn man mác Miền TâyĐờn ca tài tử vơi đầyNgười về hãy nhớ tới đây quê mình.(Đặng Minh Mai)
Quê hương miền Tây
Mỗi khi nghe tiếng quê hươngCon tim xao xuyến tình thương dạt dàoQuê hương hai tiếng ngọt ngàoNhư dòng sữa mẹ thuở nào nuôi ta. Nhớ dòng sông nặng phù saNhớ dòng kinh nhỏ hiền hoà quanh nămNhớ vườn cây trái mướt xanhCó bầy chim nhỏ chuyền cành líu lo. Yêu sao yêu thế con đòĐưa ta cái tuổi học trò sang sôngQuê ta có những cánh đồngLúa ngô xanh thắm mênh mông trời chiều. Hoàng hôn nghe tiếng sáo diềuNghiêng nghiêng là dáng mẹ yêu đi vềChân trần đi dọc bờ đêCỏ may níu bước lời thề khi xưa. Quê hương là những hàng dừaLà bông điên điển vào mùa cá linhLênh đênh hoa tím lục bìnhQuê hương chan chứa nghĩa tình trong ta.(Nguyễn Đình Huân)
Thơ về miền Tây mùa nước nổi
Cứ mỗi độ từ tháng 7 đến tháng 10 âm lịch hằng năm, con nước từ thượng nguồn sông Mekong lại đổ về miền Tây Nam Bộ, tạo nên một khung cảnh vô cùng đẹp đẽ. Đây dường như trở thành biểu tượng đặc trưng của vùng đất đầy thương mến. Cùng ghé thăm “nơi đất lành chim đậu” qua các câu thơ về miền Tây hay dưới đây nhé!
Thăm miền Tây
Mời anh về với miệt vườnMột vùng sông nước thuyền vươn mái chèoMiền Tây sóng vỗ đùa reoQua cây cầu khỉ còn nghèo đung đưa. Những mùa nước nổi như vừaSống chung với lũ sớm trưa mạn thuyềnQuê nghèo tình thắm đẹp duyênNghe nhiều sự tích tương truyền đã qua. Nước dâng mang nặng phù saBồi lên đất mẹ cho ta mùa vàngLên thuyền chợ nổi anh sangNgắm bao cô gái nhẹ nhàng dịu êm. Cửu Long nước chảy êm đềmNghe vui tiếng nhạc về đêm mùa hèĐờn ca tài tử trên gheYêu miền Tây quá mới nghe đượm tình. Cần Thơ thành phố yên bìnhTrên du thuyền lớn đắm mình thêm yêuDừng chân trên bến Ninh KiềuĐể cùng tận hưởng gió chiều miền Tây.(Hoa Chu Van)
Miền Tây mùa nước nổi
Ai về sông nước miền TâyLắng nghe câu hát đắm say ân tình"Anh ơi bắt con cá linhĐem về kho lạc cho mình bữa cơm". "Ngọt lành điên điển vàng ươmTình chàng ý thiếp thắm đượm tình quê"Ngọt ngào điệu hát đê mêChiều qua mái lá lê thê khói nồng. Ai về dựng vợ gã chồngXa quê có nhớ ngoài đồng nước lênNụ cười in sóng bồng bềnhMùa bông điên điển chênh vênh mái chèo...(Hoàng Cửu Long)
Miền Tây mùa nước nổi
Sao lâu rồi không về với miền TâyVề nhé anh về mùa này anh ạMùa nước nổi sông quê nhiều tôm cáNếu anh về ta sẽ thỏa chờ mong. Em bơi xuồng đưa anh dọc con sôngGió giao mùa cho em hồng đôi máSông nước miền Tây vừa quen vừa lạThiếu nữ chèo xuồng nón lá ...
Hương sắc miền Tây
Về quê em nơi ngọt ngào sông nướcBóng dừa nghiêng xanh mướt vẫy tay chàoRặng trâm bầu vui trong gió lao xaoCây cầu nhỏ đưa nhau về lối nhỏ. Quê em đó đã bao mùa khốn khóNẻo đường quê xưa mưa gió trăm bềNgười ra đi lòng chẳng muốn quay vềChiều buồn rơi theo triền đê man mác. Quê em đó nay đường về xanh ngátCánh đồng vàng nặng hạt lúa trĩu bôngPhù sa thương cho câu hát mênh môngĐàn cò trắng bay chập chờn trời mộng. Anh sẽ thấy từng cánh đồng lượn sóngNgày mùa vui cho lửa ấm tình nồngĐêm trăng vàng nghe câu hát nghẹn lòngHoài lang hỡi mãi trông câu vọng cổ. Đêm miền Tây điệu ru hồn tĩnh lặngKhúc đồng dao bao sâu lắng chân tìnhNắng dịu dàng ngày đón đợi bình minhTình quê ấy vẹn gìn câu hẹn ước.(Phú Sĩ)
Nỗi nhớ miền Tây
Khi xa em trong lòng anh xao xuyếnNhớ màu vàng bông điên điển quê taNhớ con sông có dòng nước hiền hoàCó cánh đồng xanh bao la bát ngát. Có hoa bần bên kênh hương man mácMùa hè về nghe tiếng vạc kêu đêmCó nỗi nhớ không thể gọi thành tênMà có lẽ chỉ có em mới biết. Anh nhớ em anh nhớ đôi mắt biếcNhư hồ trong như ánh nguyệt đêm thuNhớ con bướm vàng đậu nhánh mù uEm lấy chồng sớm lời ru nghẹn ngào. Con đò xưa cứ mãi mãi chênh chaoBơ vơ bến cũ cắm sào đứng khôngCánh lục bình vẫn trôi dạt trên sôngHoàng hôn tím sẫm mênh mông trời chiều. Nếu ngày xưa ta đừng gặp đừng yêuGiờ đây đâu phải nhớ nhiều em ơiAnh nhớ em không thể nói nên lờiNgắm dòng nước chảy cho vơi nỗi sầu.(Nguyễn Đình Huân)
Phải lòng em gái miền Tây
Miền Tây gạo trắng nước trongTrai đi đến đó khó mong quay vềNgập ngừng em ở anh vềMiền Tây nặng nợ lời thề hôm nay. Ra về anh nhớ từng ngàyNhớ men rượu đế cay say trong lòngMiền quê con nước lớn ròngÁo bà ba trắng lưng ong thẫn thờ. Ngắm nhìn anh tưởng như mơHỏi xem em gái có chờ ai không?Ruộng vườn cây trái mênh môngTình yêu trao gửi nặng không bến bờ Em là cô gái anh mơNhìn em anh đã ngẩn ngơ trong lòngVề rồi đêm nhớ ngày mongƯớc rằng mình sớm cùng trong một nhà. Vài lời nhắn gửi thiết thaĐường tuy xa cách tình ta vẫn gầnMiền Tây mới đến một lầnNhưng sao đã thấy tình thân dạt dào.(Đăng Tú)
Gửi mẹ miền Tây
Với quê và mẹ, con là cọng rơm nhỏCho mẹ nấu bữa cơm chiều để ngon ngọt bát cơmCon hiểu mẹ bươn bả sớm chiều, nên tóc mẹ bạc hơnCon hiểu quê mình còn nghèoNên bát cơm con ăn chứa chan dòng nước mắtQuê hương ơi!Mẹ yêu ơi!Tháng ba Hà NộiGợi cho con chút lạnh buồn se sắtKhi nhớ mẹ nhiều và nhớ về mùa nước nổi nơi xa…Mẹ lặn lội thân cò, manh áo ướt rồi khôMẹ vẫn cần lao, như cả đời mẹ vẫn thếThương lắm cánh cò, giữa chiều nắng xếKhông bến đậu… trắng trời, trắng nước, trắng mắt trôngMiền Tây ơi, con xin gửi tấm lòngVới miền Tây, con gửi thêm một lời hẹn ướcCon sẽ trở về chia sớt với mẹ, với miền Tây…(Khải Nguyên)
Mời em về quê anh miền Tây
Anh mời em về miền Tây thương nhớNơi hai mùa mưa nắng chở hương yêuNơi sông quê vang vọng tiếng hò chiềuNơi đồng lúa dập dìu đàn cò trắng. Anh mời em về thăm đêm trăng lặngThăm chín dòng sông chở nặng phù saNghe ai rao lời vọng cổ vang xaTừng điệu lý câu hò ngân nga mãi. Về quê anh xin em đừng ái ngạiNgười quê anh chất phác lại thật thàDẫu hai mùa mưa nắng có đi quaTình thiết tha vẫn nồng nàn quê mẹ. Hãy theo anh về miền Tây em nhé!Ta dắt nhau nhẹ bước qua cầu dừaQua mấy lần nhịp cầu khỉ đong đưaCho mưa nắng hai mùa thương anh tặng…(Phạm Thanh Hà)
Miền Tây tình em
Về quê em nơi ngọt ngào sông nướcBóng dừa nghiêng soi xanh mướt vẫy chàoRặng trâm bầu vui trong gió lao xaoCây cầu nhỏ đưa anh về lối nhỏ. Quê em đó đã bao mùa khốn khóNẻo đường quê xưa mưa gió trăm bềNgười ra đi lòng chẳng muốn quay vềChiều buồn rơi theo triền đê man mác. Quê em đó nay đường về xanh ngátCánh đồng vàng nặng hạt lúa trĩu bôngPhù sa thương cho câu hát mênh môngĐàn cò trắng bay chập chờn trời mộng. Anh sẽ thấy từng cánh đồng lượn sóngNgày mùa vui cho lửa ấm tình nồngĐêm trăng quê nghe câu hát nghẹn lòngHoài lang hỡi mãi trông câu vọng cổ. Anh sẽ nhớ đây bữa cơm đoàn tụĐứa con quê xa cách đã quay vềCùng sum vầy bên bếp lửa tình quêQuên vất vả bao dãi dề mưa nắng…(Đường Hải)
Sông nước miền Tây
Ai về sông nước miền TâyMột lần sẽ thấy ngất ngây tuyệt vờiBên đồng lúa chín rạng ngờiThấy cô thôn nữ miệng cười như hoa. Xuôi dòng sông nước bao laXuồng ghe tấp nập em ra chào mờiTrái cây thơm ngọt anh ơiMua về biếu tặng khắp nơi xa gần. Về miền sông nước một lầnĐi rồi nhớ mãi tấm chân tình quêCó người con gái chân quêNụ cười duyên dáng làm mê lòng người.(Ngọc Chi)
Stt về miền Tây sông nước
Hãy cùng khám phá những điều thú vị của quê hương Việt Nam với các stt về miền Tây sông nước. Tin rằng, chỉ cần một lần đặt chân đến đây, du khách không thể rời mắt khỏi những ngôi nhà mái đỏ bên sông, vườn cây ăn trái trù phú, ruộng đồng xanh tươi mênh mông…
Stt thả thính về miền Tây nhẹ nhàng, chân thành
Nếu bạn đang trót thương những cô gái miền Tây thì đừng nên bỏ qua những stt thả thính ngọt ngào, nhẹ nhàng và chân thành sau. Đây sẽ là tuyệt chiêu giúp bạn “cưa đổ” người ấy trong vòng một nốt nhạc đấy.
Bạn đã thích câu chuyện này ?
Hãy chia sẻ bằng cách nhấn vào nút bên trên
Truy cập trang web của chúng tôi và xem tất cả các bài viết khác!