Không chỉ có tình yêu tuổi trẻ, “Mùa hè yêu dấu của chúng ta” (Our Beloved Summer) là bức tranh đa sắc về tình bạn, tình cảm gia đình và tình người. Ẩn sâu trong mỗi nhân vật, dù bình dị hay hào nhoáng đều là tổn thương mà họ cố tình che đậy. Khởi nguồn của nỗi bất hạnh đến từ việc những đứa trẻ thiếu thốn tình cảm cha mẹ từ khi còn rất nhỏ.
“Ba kẻ ngốc”
Choi Ung (Choi Woo Sik), một họa sĩ tài năng, được giới thiệu là con trai gia đình khá giả nhưng ít ai biết, anh bị người cha ruột bỏ rơi giữa phố khi mới 4-5 tuổi.
Vết thương lòng này đã trở thành nỗi ám ảnh, khiến anh mất niềm tin vào con người. Sau này, trong những tác phẩm của Choi Ung, hình bóng con người đã biến mất, anh chỉ vẽ những thứ bất động như cái cây, tòa nhà, những thứ luôn đứng đó và không “chạy trốn”, bỏ rơi mình.
Thế rồi Choi Ung gặp được Yeon Su (Kim Da Mi) trong những năm tháng trong trẻo nhất của tuổi học trò. Yeon Su như ngôi sao hy vọng trong cuộc sống nhạt nhẽo của Choi Ung. Anh trở thành chàng trai si tình và coi cô là cả thế giới. Nhưng rồi lại một lần nữa, Choi Ung bị Yeon Su bỏ rơi vì mặc cảm về cái nghèo đeo bám cuộc đời cô.
Bố mẹ qua đời từ khi Yeon Su còn nhỏ, cô với bà nương tựa vào nhau qua những ngày tháng khó khăn nhất, nợ nần chồng chất, cô phải đi làm thêm đến kiệt sức. Cuộc sống cay nghiệt đến mức Yeon Su cảm thấy mình không thể cáng đáng nổi.
Yeon Su mặc cảm bởi sự nghèo khó, nghĩ rằng thế giới của cô và bạn trai quá khác biệt, nên đã ném những lời đau đớn nhất để Choi Ung rời xa mình. Cô tự tạo nên một vỏ bọc gai góc, không chia sẻ khó khăn hay mong chờ sự thương hại từ bất kỳ ai. Nhưng thực tế, thứ duy nhất cô có thể vứt bỏ chỉ có mình Choi Ung mà thôi.
Ji Ung (Kim Sung Chul) cũng vậy, anh sống cùng mẹ nhưng chưa bao giờ cảm nhận được hơi ấm tình thân. Ký ức tuổi thơ của Ji Ung là những ngày thức thâu đêm chờ mẹ về nhà, là khoảnh khắc hạnh phúc hiếm hoi khi ở bên cạnh Choi Ung và nhận tình thương từ bố mẹ Choi Ung - như gia đình thứ hai của mình. Ji Ung mang theo nỗi oán hận mẹ mà sống nửa đời cô độc.
Sau 10 năm gặp lại, trải qua những hiểu lầm và thấu hiểu, cô cậu học trò năm ấy lại lần nữa viết tiếp câu chuyện tình yêu định mệnh. Tưởng chừng đã đi đến hạnh phúc cuối cùng thì lúc này họ mới nhận ra, mình vẫn sống như kẻ ngốc.
“Mùa hè yêu dấu của chúng ta”
Một nhà phê bình thẳng thắn chê bai, tranh của Choi Ung chỉ là những nét vẽ nguệch ngoạc của đứa trẻ mãi mắc kẹt trong thế giới riêng nó… đẹp mắt nhưng rỗng tuếch, vô hồn.
Thì ra, Choi Ung vẫn chưa thoát khỏi quá khứ tổn thương, vẫn sống thờ ơ và chẳng có mục tiêu, lý tưởng. Lúc này anh mới biết, mình cần cố gắng để xứng đáng với tình cảm của Yeon Su, tình yêu thương của bố mẹ - hai con người đã ôm Choi Ung vào lòng ngày anh bị bố ruột bỏ rơi.
Yeon Su cũng nhận ra, rào cản lớn nhất cuộc đời cô không phải cái nghèo, mà lại chính là sự kiêu hãnh và định kiến của bản thân. Yeon Su chưa bao giờ cô độc, cô có bà, có chị chủ quán rượu và những đồng nghiệp tốt bụng luôn ở bên giúp đỡ. Thì ra, mong ước lớn nhất của Yeon Su chính là cuộc sống như hiện tại, chứ chẳng phải tìm kiếm đâu xa.
Đứa trẻ đáng thương Ji Ung thậm chí không thể rơi nước mắt khi người mẹ bất ngờ trở về và thông báo mình sắp chết. Sau cùng, Ji Ung cũng là kẻ ngốc tội nghiệp khi biết lý do khiến mẹ xa cách anh từ bé, là vì sợ hãi căn bệnh nguy hiểm mình mang sẽ kéo con trai xuống vũng bùn. Ji Ung cứ nghĩ rằng, mình hận mẹ đến mức không thể khóc nổi, nhưng trái tim anh đang rỉ máu.
Cuối cùng, cả 3 kẻ ngốc đó đã hiểu thế nào mới là hạnh phúc thực sự. Ji Ung ngầm tha thứ cho mẹ và ghi lại những khoảnh khắc quý giá cùng mẹ lúc cuối đời. Choi Ung đi du học để phát triển bản thân, Yeon Su ở lại với bà chờ anh trở về.
Sau 2 năm, “Mùa hè yêu dấu của chúng ta” một lần nữa quay lại khi Choi Ung và Yeon Su kết hôn, sống hạnh phúc, an yên như những năm tháng tuổi trẻ. Ji Ung đã mở lòng với một tình yêu mới.
“Mùa hè yêu dấu của chúng ta” dẫn dắt khán giả đắm chìm vào câu chuyện gặp gỡ, chia tay rồi tái hợp của những người trẻ. Trong quá trình đó, họ từng để nỗi ám ảnh bị cha mẹ bỏ rơi gặm nhấm cuộc đời mình.
Nhưng sau cùng, họ đều cố gắng vượt qua và trưởng thành. Bởi vì, đã có người quan tâm, trao cho họ thứ tình cảm còn ấm áp hơn cả những tổn thương và đau đớn.